Pages

Friday, April 22, 2011

Viết bậy lên bàn nè!

Bạn nào có thành tích gạch tùm lum trên bàn học (chắc mấy em lớp 10) đã nhận được lời nhắc nhở (không phải dọa phat mà đánh vào ý thức tự giác của người ta đó):
"Người trưởng thành đứng đắn không viết vẽ bậy lên bàn. Chỉ có con nít không biết gì mới viết vẽ bậy lên bàn thôi."
Đe luôn cho chừa nữa nè.

Trong phòng có con sói sợ chưa??? ^_^

Chắc ai gan lắm mới làm chuyện động trời thế này, dễ bị lộ lắm, vì vì lớp rộng người thưa, bàn ghế ở đây lai sạch đẹp quá mà. Ở Việt Nam thì dễ hiểu hơn, vì làm xong, ca sáng đổ cho ca chiều, vậy là ổn.
Năm ngoái đi học, bàn ghế ôi là tài liệu, nick chat, tâm sự, thơ, tùy bút, kí họa, nghệ thuật chạm khắc trên gỗ... Đầu năm mấy lớp 10 đem giấy nhám lên cọ.

Trường hiền + học giỏi nên trò phá hoại này là hoàn toàn bất thường, vô cùng khó kiếm.

Ở Mỹ không có chuyện tới lớp sớm, nghe chuông reo lật đật chạy ra, nghênh ngang chắn hành lang để mà xếp hàng đi vô lại. Ở Mỹ chỉ có đi mua đồ ăn trưa trong căng tin mới xếp hàng thôi.

Mỹ không mặc đồng phục, ngoại trừ mấy cái áo pull vì màu cờ sắc áo, để mặc cả đi chơi và đi học. Mấy bạn Mỹ trường mình, phần đông quần jeans áo pull, tuy nhiên không khó để gặp những bạn khuyên lấp lánh cả mắt-môi-tai-mũi, tóc dựng chĩa tứ phía giống như mặt trời, với lại thời trang Adam Lambert... Vậy mà, ở đây bàn ghế và hành lang rất sạch :) Trong lớp có 2 thùng đựng phế liệu: Thùng xanh để đựng giấy tái chế, thùng xám để đựng tất cả những cái còn lại. Học sinh ở đây không trực lớp hàng ngày, nhưng họ lại chiếu video ca ngợi người Nhật rèn tinh thần trách nhiệm với của công
cho học sinh ngay từ cấp một bằng cách cho các em phân công nhau quét lớp. Đâu tốt hơn? :/

Kết luận: Tinh thần là tự do, nhưng không làm ảnh hưởng đến tự do của người khác :)

1 comment:

  1. Hay quá. Hay quá!
    Viết, vẽ bậy lên bàn: chuyện động trời?? Ở Việt Nam thì lại bình thường :P. Có lần Bảo thấy ai mê Westlife, viết I <3 Westlife rồi ghi tên mấy thành viên ra :)
    Cả Bảo cũng vẽ mà :P Bảo vẽ mặt cười bằng bút bi trên bàn gỗ màu sậm, nhìn mờ mờ thôi. Chỗ mô bị ai đè bút mạnh quá thành đường lõm luôn thì Bảo đè bút xóa xuống thành dòng sông trắng :). Mà cũng tại giờ học chán quá. :(

    Quần áo đi học khỏe quá. Mỹ "không khó để gặp những bạn khuyên lấp lánh cả mắt-môi-tai-mũi, tóc dựng chĩa tứ phía giống như mặt trời, với lại thời trang Adam Lambert. Vậy mà, ở đây bàn ghế và hành lang rất sạch "!!! Ở Việt Nam: tóc bắt buộc phải đen (nước ngoài không có cái ni rồi vì màu tóc tự nhiên khác nhau), cắt tỉa gọn gàng, dài tí là bị thầy dọa lấy kéo xẻo đi :D. Mà bàn ghế vẫn nhớp.
    Hic học ở Mỹ sướng.

    ReplyDelete