Bài viết đầu tiên kể từ ngày vào học :). Chủ để: A New York minute. Đề mở và sinh viên có thể thỏa sức viết về bất cứ mảng nào của nhịp sống New York. Bài nói dài đúng một phút.
Một phút New York được định nghĩa một khoảnh khắc ở tất cả các nơi khác. Người địa phương mặc áo vét công sở, cầm ly cà phê (cà phê trong ly nhựa cỡ bự có nắp và ống hút), đi bộ như bay đến trạm xe buýt và tàu điện ngầm. Dân New York ở Manhattan ít lái xe, căn bản vì không đủ chỗ đậu. Người New York nói cũng rất nhanh và có những tiếng lóng kì quặc do thói quen nuốt chữ. Giọng New York là giọng địa phương dễ nhận biết nhất trên nước Mỹ.
Với trình độ của mình thì phân biệt được giọng Anh và giọng Mỹ đã thấy khá rồi @.@
Trời New York cứ như Sài Gòn, sáng nắng chiều mưa không biết đường lần.
Thôi, bài làm:
A New York Minute.
Should I know anything of a New York minute, provided I have never set foot in downtown Manhattan? I do. My experiences do not come from watching the Time Square crowd sprinting to subway stations, or feeling all dazzled and dizzy from looking up to never-ending buildings and skyscrapers. It is simply the impression and admiration for explosive and energetic student body at St. John’s, who’s always looking as if in a rush to make its times valuable and lives worthy of living. As for me, I safely assume that New York’s fast and hectic pace will force me to abandon a laid-back lifestyle that I am accustomed to for the past 19 years. Thus, in order to catch up, I aim for a massive range of activities, from pure socializing to doing good deeds, and reaching to the farthest corners of my potentials. I envision that changes for the betterment of my own self will happen in a New York minute, as it will for you, and for anyone else who realizes the real value of time as they enter the busiest yet strangely most peaceful place on Earth: New York City.
No comments:
Post a Comment